"Đây không phải là lần đầu tiên chinh phục các đỉnh cao của Việt Nam, nhưng đây chắc chắn là chuyến đi đáng nhớ nhất trong đời của mình".
Sau chuyến đi với những cảm xúc lẫn lộn của các thành viên trong đoàn, Ban biên tập chúng tôi xin đăng toàn bộ bài "Review" của bạn hướng dẫn viên Lê Trang - đại diện cho đơn vị tổ chức - đã đồng hành cùng chúng tôi trong suốt chặng đường chinh phục đỉnh cao Pusilung.
Lần đầu tiên tổ chức cho 1 đoàn đông đến vậy, Haydi trekking còn non trẻ đã vô cùng lo lắng. Nhưng với background đã từng chinh phục thành công các đỉnh núi cao và thuộc dạng khó đi nhất miền Bắc như Fan, Bạch Mộc và Pu Ta Leng của khách, mình và Haydi tin tưởng, quyết định nhận kèo.
Pusilung ở Lai Châu là đỉnh núi cao thứ 2 Việt Nam, với chiều cao 3,083m so với mực nước biển. Đường leo không quá khó khăn và nguy hiểm, nhưng lại dài tưởng như không có hồi kết. Từ bìa rừng đi vào và lên tới tận đỉnh, tổng chiều dài quãng đường phải đi là 46km. Từ đồn biên phòng Pa Vệ Sử vào đến bản Sín Chải A vừa vặn 10km nữa. Đoạn đường này nếu muốn tiết kiệm sức thì có thể bắt xe ôm tới tận bìa rừng. Xe ô tô thì gửi lại đồn biên phòng Pa Vệ Sử, tuyệt đối không đi được, nếu cố thì cũng chỉ đi thêm được 2km đến Cầu Treo là phải xuống đi xe máy hoặc cuốc bộ. Nếu đi bộ cả lượt đi và lượt về quãng đường này thì tổng chặng lên tới 66km. Chuyến này, mình và một số anh em khác đi trọn 56km. Thật sự là một chuyến đi nhớ đời!
Không liên quan nhưng đây là 1 chiếc cây cô đơn đáng yêu mình gặp trên đường
Quá trình chuẩn bị gặp khó khăn ngay từ khâu tuyển porter, lần trước khi leo 1 nhóm nhỏ, mình có bạn có người nhà làm trong đồn biên phòngphòng, chú điều hẳn cho 2 đệ tử đưa đi, đơn giản, gọn nhẹ, thật sự là quá dễ dàng. Tuy nhiên khi mình liên hệ để tìm porter ở Mường Tè và bản Sín Chải A thì đều nhận được câu trả lời là : dân trên này … lười lắm, các bạn không leo đâu, trả hơn triệu/ngày chỉ để cõng đồ cũng chẳng ai làm, còn nếu bảo phải support và nấu cơm thì.. quên luôn đi… Quả thật Pusilung là cung đường quá dài đối với phượt thủ và cả porter nữa, đoàn mình đi đông, lại có thành phần già, trẻ, trai gái phức tạp nên đồ đạc còn nhiều hơn các đoàn khác gấp mấy lần, đoàn lại còn đi dài ngày hơn nên lượng thức ăn cần phải chuẩn bị cũng nhiều hơn khiến công cuộc tìm kiếm bạn đồng hành càng khó khăn gấp bội.
Một số anh em Porter trong đoàn
Đoàn đông thế này mà porter không chuyên dẫn, đảm bảo bể tour như chơi. Vậy là mình đành phải nhờ sự trợ giúp của người thân, liên hệ với 1 đơn vị bạn đóng tại Lào Cai giúp liên hệ dịch vụ. Cuối cùng thì toàn bộ 15 porter của đoàn bọn mình phải điều từ Lai Châu sang, toàn là những người kỳ cựu, hơn 1 nửa đã leo Pusilung nhiều lần.. thật là ấm lòng lắm lắm..
Để rèn luyện thể lực cho chuyến đi, tự bản thân khách hàng – là công ty công nghệ Misoft – cũng đã tổ chức những chuyến luyện tập rất nghiêm túc tại núi Hàm Lợn, liên tục nhiều tuần trước khi khởi hành. Ngoài ra các thành viên trong đoàn cũng đã ý thức được những khó khăn phía trước nên cũng tự mình tập luyện tại nhà và chạy nhiều vòng quanh Bờ Hồ. Chính sự nghiêm túc trong luyện tập này là yếu tố quyết định thành công của chuyến đi! Các bạn nhớ nhé, trước mỗi chuyến đi, sự chuẩn bị cần thiết nhất ko phải là dụng cụ hay thức ăn, đó chính là thể lực và sức khoẻ!
Giờ G đã đến, sau hơn 12 tiếng ngồi ô tô tới Mường Tè, đoàn ăn uống nghỉ ngơi nhẹ nhàng trước khi có mặt tại đồn biên phòng Pa Vệ Sử làm thủ tục vào 8h sáng ngày hôm sau.
Đoàn porter cũng tập kết hàng tại Đồn, đóng gói đồ đạc sau đó chở vào bìa rừng trước, thoả thuận là sẽ quay lại đón nên đoàn cứ túc tắc đi bộ. Đường vào bản Sín Chải A đang làm, đỏ quạch và bụi mù, đường đi không có gì để ngắm nghía nên anh em thấy có xe ôm trong bản chạy ra là lần lượt lên xe đi trước hết. Ròng rã 10 cây số, cuối cùng còn lại hơn chục người đi bộ từ đầu tới cuối hành trình. 10 cây số và nửa ngày đường. Nhóm cuối cùng của Đội đi bộ tới được bìa rừng cũng là hơn 1h chiều, và tới điểm ăn trưa là gần 2 giờ.
Phải đến 3h chiều, đoàn đi bộ mới gặp lại đoàn đi xe ôm bên bờ suối. Do nhóm porter cõng đồ ăn lại ở lại chờ tốp đi bộ, nên nhóm đầu đi trươc lúc đó mới được ăn trưa, thật sự là xôi ruốc với muối vừng thôi mà ai cũng ăn ngon lành cành đào, chưa bao giờ xôi lại ngon đến thế.
Sau bữa trưa, đoàn tiếp tục lên đường, mục tiêu của buổi tối ngày hôm nay là phải lên được lán Ông bà già – hay còn gọi là Lán dê để hạ trại. Từ bìa rừng lên tới lán cũng phải 10km đường rừng. Đối với đội đi bộ từ đồn biên phòng thì đó quả thật là một sự thử thách, bởi mới ngày đầu tiên mà đã phải đi 20 cây số. Mình khá lo lắng vì sợ anh em chùn bước. Nhưng khách hàng của mình là một tập thể rất tuyệt, mọi người đều rất quyết tâm và vượt qua 10km đường rừng không quá khó khăn. Nhóm cuối cùng về tới điểm hạ trại cũng mới chỉ hơn 7h tối một chút.
Lúc đó thì cả nhóm đã kịp dựng trại, đốt bếp và tranh thủ massage, tẩm quất và chuyện phiếm với nhau chờ bữa tối. Bữa tối đầu tiên ngon lành với món gà luộc ăn ngay trên bếp ngon bá cháy, cơm, thịt rang, canh khoai tây và bò xào cần tỏi, ngon như nhà hàng chứ chẳng đùa.
Cơm no rượu say, cả đoàn quây quần bên bếp lửa bập bùng, ngắm sao trời vằng vặc và kể đủ thứ chuyện trên trời dưới biển trước khi chìm vào giấc ngủ say với tiếng ru là dàn đồng ca kéo bễ của gần 5 chục con người.
Ngày thứ 2 là một ngày tương đối nhàn hạ, theo kế hoạch thì đoàn sẽ phải vượt quá mốc 42 và hạ trại dưới thung lũng. Nhưng do số lượng đoàn quá đông, thung lũng lại nằm bên đất Trung Quốc, điểm lấy nước phải đi sâu xuống đất của bạn mới có.. điều này cũng không đáng gì nếu đi nhóm nhỏ, nhưng với số lượng đoàn lên tới gần 50 người thế này thì quả thật là có một sự nhạy cảm không hề nhẹ. Do đó mà đoàn phải hạ trại ở điểm cách mốc 42 hơn 2 giờ đồng hồ leo núi.
Đường đến với điểm hạ trại ngày thứ hai là một cung đường khá đẹp. Đi qua rất nhiều ngọn núi mà cỏ lau mọc ngang đầu. Một bên là vực sâu và 1 bên là lau rì rào gió thổi, kể cũng có chút lãng mạn.
Lên rồi lại xuống, chặng đường như không có hồi kết
Vượt hết đồi cỏ cháy là vừa kịp giờ ăn trưa, bữa trưa với cam lam và bánh chưng nướng bên bờ suối có hang đá cũng ngon lành và vui vẻ như những bữa ăn trước đó.
Bữa cơm lam tình nghĩa
Ngày thứ hai này, cả đoàn đều đạt phong độ tốt, đi khá đồng đều, nhóm cuối cùng về tới địa điểm hạ trại cũng chỉ mới 3 rưỡi, chậm hơn nhóm đầu tiên có 3 tiếng đồng hồ.
Đoàn bắt đầu dọn dẹp chỗ nghỉ, do có nhiều thời gian hơn mà mọi người tranh thủ xuống suối tắm và rửa mặt mũi chân tay sau hơn 1 ngày rưỡi leo núi vất vả. Mặc dù nước suối từ trong núi chảy ra lạnh như nước đá, nhưng 2 ngày ko gội đầu làm tóc bết lại đã khiến mình cắn răng, mang đồ nghề xuống gội đầu trước con mắt thán phục của hơn 4 chục người đàn ông trong đoàn.
Từ dưới suối lên, mình đã thấy các bếp lửa hồng rực đã đang sẵn sàng nấu bữa tối, còn ngồi quây quần ở giữa khu trại là đoàn khách của mình, mọi người đang có một bữa tiệc rượu tuyệt ngon giữa núi rừng. Game nói thật hay là uống đang đến hồi gay cấn với những câu hỏi hóc búa, tiếng cười rền vang khắp núi rừng.
Trận địa lều ngày thứ 2
Chương trình nói thật hay là uống đang đi vào hồi gay cấn với màn đấu tố căng thẳng
Món thịt lợn nướng ngon bá cháy
Đó là một buổi chiều dễ chịu, khi những ánh nắng cuối cùng chiếu xuống những nóc lều cũng là lúc mọi người chìm trong tiếng nhạc du dương, cùng nhau hát và nhảy múa. Ngày hôm sau là một chặng đường siêu dài, nhưng cuộc đời có bao lâu đâu mà hững hờ… hôm nay ta cứ vui lên đi đã. Misoft – khách hàng của mình là một tập thể tuyệt vời, cả sếp và nhân viên đều yêu quý, tôn trọng và coi nhau như những người anh em trân quý, điều đó đã khiến cho chuyến đi trở nên ý nghĩa hơn đối với mình. Thật may mắn vì được đồng hành cùng với họ. Đêm đó, hai sếp của công ty là 1 trong những người cuối cùng đung đưa trong tiếng nhạc phát ra từ bộ loa mini xinh xắn giữa núi rừng.
Sáng sớm ngày thứ 3, 4 giờ, cả đoàn đã dậy vệ sinh cá nhân và ăn sáng, sẵn sàng lên đường chinh phục cột mốc 42 và đỉnh Pusilung thần thánh. Tại chặng đường này, cả đội Porter không đi theo support đoàn nữa mà chia thành 2 nhóm. 1 nhóm 8 người mang lều và đồ ăn cùng một số hành lý lỉnh kỉnh khác xuống núi, cắm trại và nấu cơm chờ cả đoàn về ở điểm cắm trại dưới con suối lớn, còn lại 6 porter và 3 tour guide chỉ mang theo bữa trưa gọn nhẹ, hộ tống cả đoàn chinh phục cột mốc 42 và đỉnh núi Pusilung.
Khời hành từ sáng sớm, cả đoàn đều phải dùng đèn pin, trời tối đen như mực nên mọi người phải bám nhau đi rất sát. Đi qua rừng trúc rậm rạp và cả một khu rừng nguyên sinh với những cây cổ thụ phải đến vài trăm năm tuổi. Không khí trong lành và mát lạnh mà khu rừng mang lại khiến cho cả đoàn quên hết mệt mỏi. Cả đoàn lên tới mốc 42 nhanh hơn dự kiến. Nhóm cuối cùng cũng chạm mốc lúc hơn 8h sáng. Đây là điểm mà cả đoàn đã hẹn nhau lên để chụp hình kỷ niệm, vì vậy mà nhóm lên đầu có khá nhiều thời gian để check in, và.. giải quyết nỗi buồn nơi… đất khách.
Lễ chào cờ trang trọng diễn ra trên cột mốc cao thứ 2 của Tổ Quốc
Phút nghỉ ngơi, ngắm nhìn quang cảnh phía bên kia biên giới
Check in gần như đầy đủ trên Mốc 42
Sau khi cả đoàn lên tới mốc 42 thì phát hiện ra có 2 thành viên đi lạc. Đường đi lên khá rõ ràng, chỉ có 1 đường mòn đi thẳng lên tới mốc, tuy nhiên có lẽ do trời tối mà 2 thành viên đã rẽ nhầm ở 1 ngã 3 cách mốc khoảng hơn 1 tiếng đồng hồ. 2 porter thạo đường nhất được phân công đi tìm.
Rút kinh nghiệm những ngày trước, đoàn có các nhóm đi với thời gian cách nhau tương đối xa, nên hôm đó mình đã cẩn thận chia bữa trưa làm 2, để đảm bảo nhóm nhanh và chậm đều được ăn đúng giờ. Vậy mà trong lúc cuống quít tìm người, bọn mình quên béng mất, lại giao cho A Páo là đi tìm mà không lấy lại đồ ăn từ porter này. Hậu quả là 1 đoàn lên đỉnh chậm hơn không được ăn trưa. Cũng may là mọi người cũng chuẩn bị mang theo nhiều bánh trái và lương khô.. nhưng quả thật mình cũng vô cùng áy náy vì điều này.
Đi qua rất nhiều thung lũng, mấy quả đồi lên lên xuống xuống với thật nhiều cây cổ thụ và tre trúc, cả đoàn lần lượt chinh phục đỉnh Pusilung thần thánh. Đi đến càng gần đỉnh núi, thỉnh thoảng lại nghe tiếng đồng đội hú lên đầy phấn khích.. biết đích đến đã thật gần… đó quả thật là một cảm giác rất Yomost các bạn ạ.
Đây là cận cảnh chân dung của 3 chàng trai đầu tiên chinh phục đỉnh núi
Tiếp theo là những phòng ban với tinh thần tập thể số zách : Phòng hỗ trợ kỹ thuật.
Mình ở nhóm thứ 3 chinh phục đỉnh núi này! Haydi lên đỉnh! (ai làm ơn gắp hộ con ruồi to đùng này với)
Lên đỉnh chưa được bao lâu thì cả đoàn đã phải tất tả quay trở xuống. Vì dự kiến phải đi mất 6 tiếng đồng hồ mới về tới điểm hạ trại dưới suối lớn. Đây quả là một thử thách với cả đoàn, vì sáng mọi người đã phải dậy lên đường từ rất sớm.
Trên đường về, mình gặp đội A Páo, lúc này đã tìm được 2 nhân vật đi lạc. Hai anh đã dũng cảm tiến sâu vào đất Trung Quốc và dạo chơi trong đó những… 4 tiếng đồng hồ. Mặc dù vậy, rất may là sức khoẻ của cả khách lẫn porter vẫn còn tốt, và mọi người vẫn quyết tâm lên đến tận đỉnh. 1 trong 2 người đi lạc sinh năm 62… một ý chí kiên cường sắt đá mà chỉ có những người lính mới có được. Mình thật sự ngả mũ khâm phục trước tinh thần của các anh.
Đường xuống núi không dễ dàng hơn chút nào, vẫn phải vượt qua đồi cỏ cháy với những khúc quanh nguy hiểm vì sạt lở… trời thì đang tối dần. Với tốc độ và sức của mình, mình chắc chắn sẽ về tới trại trước khi trời sập tối, nhưng mình đi cùng team, và có trách nhiệm phải đưa nhóm đi cùng mình về tới trại an toàn. Trong team của mình có cả anh chủ tịch, thật may mắn là dù đã gần 60 tuổi, nhưng nhờ tập luyện thể thao thường xuyên mà anh đi rất đều đặn và bền bỉ.
Đường cứ lên lại xuống… trời thì tối dần. Mình tính sơ thì nếu các nhóm sau vẫn đi với tốc độ bình thường thì có lẽ về tới trại phải đến nửa đêm mất. Lòng như lửa đốt, mình chỉ muốn chạy về thật nhanh, để gửi ngay 1 nhóm porter cùng thức ăn lên tiếp tế. Cứ như vậy, vừa đi vừa chạy, vừa trông chừng cả nhóm, mình về tới trại lúc hơn 7 giờ tối. Vội vàng, mình gửi 1 nhóm porter lên đón, tính mang theo cả thức ăn.. nhưng giờ nắm cơm và thức ăn mang lên sợ mọi người cũng mệt và tối, sốt ruột lại cũng không ăn được. Anh em lại cứ trấn an là đồ ăn mọi người cầm theo đầy đủ, nên chỉ cần mang thêm đèn và lên đón, hỗ trợ đoàn về an toàn là được.
Đêm hôm đó mình gần như thức trắng, 9h tối 1 nhóm về tới trại, 12 giờ lại 1 người, 1h sáng 1 vài người nữa.. nhóm cuối cùng về tới trại an toàn cũng là gần 3 giờ sáng. Tính ra, nhóm này đã phải đi gần 23 giờ đồng hồ trong ngày hôm đó.
Vừa xót, vừa thương, vừa cảm thấy có lỗi vô cùng, vì tính toán chưa hợp lý cung đường khiến cả đoàn phải vất vả. Cũng thật may mắn là tất cả đều an toàn. Ở chặng này, nhóm về đầu tiên tới trại lúc 4 giò chiều, nhóm cuối cùng là 3 giờ sáng, cách nhau đúng 1 ngày đường… thật sự là một cú sốc lớn đối với mình.
Ngày cuối cùng, cả đoàn chỉ còn lại mấy thùng mỳ tôm và nồi thịt kho tàu để ăn sáng. Sau 1 đêm gần như thức trắng.. bát mỳ tôm với rau cải luộc với mình chưa bao giờ ngon đến thế.
Ngày cuối cùng, mọi người thảnh thơi hơn.. mục tiêu là ra đến bìa rừng muộn nhất lúc 5h chiều để còn kịp về Mường Tè làm gala trao thưởng.
Mặc dù có thành viên đau chân do quá sức ngày hôm trước, anh em porter phải chia nhau cõng nhiều đoạn xuống dốc, nhưng tất cả anh em còn lại đều giữ được sức khoẻ ổn định, cả hai anh đi lạc cũng hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ và về đích đúng 5 giờ chiều.
Bữa tối liên hoan vui vẻ hạnh phúc với nhiều kinh nghiệm được đúc rút, nhiều kỷ lục được thiết lập, nhiều cá nhân và tập thể được tuyên dương, nhiều giải được trao, nhiều người say và rất nhiều người say.. vắt cả lưỡi (trong đó có mình). Một chuyến đi thật sự là quá nhiều cảm xúc và không bao giờ có thể quên được đối với mình.
Chuyến đi đã thiết lập một loạt những kỷ lục mới đối với hành trình chinh phục đỉnh Pusilung – ngọn núi cao thứ 2 của Việt Nam sau Fanxipan :
– Chuyến đi có số lượng khách đông nhất : 26 người (không tính HDV, porter)
– Chuyến đi có số lượng người đi theo phục vụ đông nhất : 3 tour guide, 15 porters
– Chuyến đi có tỉ lệ lên đỉnh thành công lớn nhất : 24/26, hơn 90%
– Chuyến đi có khoảng cách độ tuổi lớn nhất : người cao tuổi nhất 58, người trẻ tuổi nhất 24
– Chuyến đi có khoảng cách thời gian giữa nhóm đầu và nhóm cuối khủng nhất : 23 giờ đi đường
và nhiều kỷ lục khác…
Cảm ơn những khách hàng tuyệt vời – giờ rất nhiều trong số họ đã trở thành những người bạn – đã đồng hành và để lại cho mình những kỷ niệm sâu đậm, mình xin hứa Haydi sẽ thu nhận mọi ý kiến đóng góp và hoàn thiện dịch vụ hơn nữa, để các hành trình sau được chu đáo và an toàn hơn. Xin cảm ơn anh em đồng nghiệp của Vietrekking đã hỗ trợ Haydi Tour thực hiện chuyến đi thành công tốt đẹp. Xin cảm ơn những người anh em đã giúp mình hoàn thành bài viết này với những bức ảnh vô cùng xinh đẹp và có tâm, đơn cử là anh @Ngọc Pluto béo, em Đạt Xanh, Đạt Tái… và 1 số người anh em thiện lành khác. Cảm ơn anh em nhiều nhiều ~~~
À, bạn nào có nhu cầu Haydi trekking, xin liên hệ với Haydi Tour để được hỗ trợ dịch vụ tốt nhất nhé!
Làm xong tour Pusilung khủng này, bọn mình chấp hết 10 đỉnh và 4 cực ở Việt Nam luôn nè 🙂